Trang thông tin liên lạc của cựu Giáo Sư và học sinh Trung Học Cường Để Qui Nhơn

Trang Facebook của cuongde.org

  • NhaGiuXe1200
  • DaiThinhDuong1200
  • CD4 1200
  • hinhCu 1200

Trường Sinh Kiếm và các truyện tiếp theo

Nguyên tác: Cổ Long

3. Khổng Tước Linh - Hồi 4 - Mệnh Vận

Hồi 4
Mệnh Vận


Danh gia đao pháp, kiếm pháp, thường thường cho rằng dùng song đao song
kiếm là chuyện rất ngu xuẩn.
Dưới cặp mắt danh gia thương pháp, song thương không thể được coi là một loại thương.
Bởi vì vũ công cũng giống như rất nhiều cái gì khác trên đời này, nhiều chưa chắc
nhất định là hay.
Một người bàn tay có bảy ngón chưa chắc điểm huyện tinh vi hơn người chỉ có năm ngón tay.
Người  chân  chính rành  điểm  huyệt,  chỉ  cần dùng  một  ngón  tay  là  quá  đủ.
Nhưng người dùng song đao, song kiếm cùng có cái đạo lý của họ. Người ta rõ ràng là có hai tay, tại sao chỉ dùng một vũ khí thôi ?

Xem tiếp...

3. Khổng Tước Linh - Hồi 3 - Song Song

Hồi 3
Song Song


Lại hoàng hôn !
Dãy núi xa xa dưới ánh tịch dương chuyển từ xanh biếc ra màu xam xám,
dòng suối chảy đến nơi đây, cũng bắt đầu chậm lại.
Mùi hương trong gió càng đậm, bởi vì hoa đang nở rộ trên vách núi, năm màu
chen lấn nhau bao quanh một căn nhà.
Cây cầu nhỏ. Dòng nước chảy. Căn nhà nhỏ trước dòng nước, bên cạnh vách núi.
Trong sân cũng có trồng hoa.

Xem tiếp...

3. Khổng Tước Linh - Hồi 2 - Nước Mắt Lãng Tử

Hồi 2
Nước Mắt Lãng Tử

Đêm, đêm trăng.
Trăng sáng mông lung. Cao Lập thấp thoáng còn thấy được bóng của Tiểu
Vũ.
Y trước giờ vẫn rất tự tin vào khinh công của mình, hiện tại y mới phát hiện ra,
gã thiếu niên này khinh công không thua y tí nào.
Từng mái ngói, từng mái ngói dưới ánh trăng như những rẽ xương sườn của dã thú
bày ra.

Xem tiếp...

3. Khổng Tước Linh - Hồi 1 - Thích Khách

Hồi 1

Thích Khách

Hoàng hôn.
Cao Lập đứng dưới bóng tấm bảng hiệu chữ vàng “Trạng Nguyên Trà Lâu”, gương
mặt y tấu xảo bị che đậy.
Gương mặt của y phảng phất lúc nào cũng bị ẩn tàng trong bóng tối. Y mặc một
bộ đồ đạo bào màu xanh rộng thùng thình, rộng vô cùng, bởi vì y phải giấu trong đạo
bào một cặp ngân thương vừa bén nhọn, vừa nặng.
Mũi thương bén nhọn đang đụng vào xương sườn của y, tấm áo lót bằng lụa trắng
đã bị mồ hôi rịn ướt nhẹp.

Xem tiếp...

2. Bích Ngọc Đao - Hồi 3 - Đêm Trăng Đi Câu Con Rồng Xanh

Rất ít người bị bỏ vào trong rương, lại càng ít người còn sống ra khỏi rương.
Người này gặp phải Đoàn Ngọc, thật là vận khí của y rất tốt.
Hiện tại y đã ngồi xuống nhưng cặp mắt còn đang nhìn vào tờ giấy.
Hoa Hoa Phong đã biến sắc, nhưng Đoàn Ngọc thì cười cười hỏi:
- Các hạ xem y có giống một kẻ hung thủ giết người không ?
Người này nói:

Xem tiếp...

2. Bích Ngọc Đao - Hồi 2 - Huyết Tửu

Trên đầu tường, hoa tường vi và hoa mắc cở, đang đung qua đưa lại nhẹ
nhàng trong gió. Con đường lót đá xanh, uyển chuyển đưa ra tới căn nhà
nhỏ nằm sau bụi hoa.
Cửa sổ đang mở, rèm trúc nửa vén lên, hình như còn thấy được trên song còn để
mấy chậu hoa.
Đoàn Ngọc nhớ rõ ràng lắm, nơi đây đúng là hôm qua Hoa Dạ Lai đã đem y lại.
Nhưng thật tình y không biết Hoa Dạ Lai đã đi đâu mất, y càng không biết cái gã
hòa thượng mặc áo đen này ở đâu ra đây.

Xem tiếp...

2. Bích Ngọc Đao - Hồi 1 - Thiếu Niên Giang Hồ

Ngày xuân, ở Giang Nam
Đoàn Ngọc đang tuổi thiếu niên.
Ngựa là thứ danh chủng Ngọc Diện Thanh Hoa Thông, rất hợp với bộ yên ngựa mới
tinh bóng loáng.
Bên yên ngựa có treo thanh bạch ngân đao, vỏ đen bằng da cá sấu, trạm bảy viên
phỉ thúy. vỏ đao cọ vào bàn đạp bằng đồng, phát ra những tiếng tinh tang nghe như âm
nhạc.

Xem tiếp...

1. Trường Sanh Kiếm - Hồi 3 - Đêm Dài Chưa Hết

Bao đêm vừa mọc lên, lại lặn xuống. Mặt đất yên tĩnh, yên lặng đến độ có
thể nghe tiếng nước hồ xao động.
Cây đèn trên cửa lớn, nhè nhẹ dao động trong gió, ánh đèn lại càng nhạt đi.
Viên Tử Hà cuộn tròn trong lòng Bạch Ngọc Kinh, cô đã ngủ thiếp đi, thật tình cô
quá mệt mỏi tựa như con bồ câu thất lạc phương hướng, bây giờ đã tìm lại được nơi an
toàn mình có thể ẩn úp.
Không chừng cô vốn không muốn ngủ, nhưng mi mắt cứ từ từ đóng lại, bóng tối
ôn như ngọt ngào rốt cuộc đã ôm choàng lấy cô.

Xem tiếp...

1. Trường Sanh Kiếm - Hồi 2 - Bạch Ngọc Kinh Trên Trời

Bạch Ngọc Kinh không phải ở trên trời, y ở trên lưng ngựa.
Yên ngựa của y đã cũ kỹ lắm, đôi giày và vỏ kiếm của y cũng đồng dạng
cũ kỹ, nhưng y phục của y rất mới mẻ.
Vỏ kiếm của y đang đụng lao xao vào yên ngựa, gió xuân thổi mát rượi trên gương
mặt y.
Y cảm thấy rất khoan khoái, rất thoải mái.
Yên ngựa cũ ngồi rất êm, giày cũ mang rất êm, vỏ kiếm cũ sẽ không làm suy
suyển lưỡi kiếm, y phục mới mẻ ít nhiều cũng làm cho tinh thần người ta phấn khởi,
sức sống tràn trề.

Xem tiếp...

Đăng Nhập / Đăng Xuất