Viết tặng T. Tân , Ái N & Đ .H. Tâm những người bạn đang cùng đi chung với tôi một con đường


Ở đời như giấc chiêm bao
Làm chi mà phải lao đao nhọc mình ?
Lý Bạch

-Trời kêu ai nấy dạ . Biết làm sao bây giờ ? không biết đến khi nào thì tới phiên mình ?

Bích trầm ngâm cúi mặt xuống, dấu vội giọt nước mắt vừa ứa ra làm nhập nhoè đôi mắt , tay xoay tròn chiếc muổng trong ly nước chanh .

- Đã đành là Thành , Trụ , Hoại , Diệt , ai cũng phải qua cầu nhưng tao không cam tâm khi nhìn thấy Thoa như vậy . Một người suốt một đời làm việc và hoạt động xã hội không ngừng nghỉ mà bây giờ phải ngồi một chỗ , héo hon gầy còm và bị cơn bệnh hành hạ mỗi ngày . Trang một thời là hoa khôi của Trường Sư Phạm , giờ phải ngồi xe lăn , muốn nói chuyện với bọn mình mà nói cũng không được.

-Trang dầu sao cũng đỡ hơn Thoa , có chồng lo lắng săn sóc chu đáo , còn Thoa bị gia đình ruồng bỏ , phải chạy bán sống bán chết và sống vất va vất vưởng ở ngoài đường .

- Ngày mai tao đưa mày đi thăm Ái , học cùng lớp với bọn mình, mới sang đây theo diện đoàn tụ . Vui mừng chẳng bao lâu vì gia đình đã được trùng phùng , con cái vừa tốt nghiệp , công thành danh toại mới hay mình nhuốm căn bệnh ngặt nghèo , ung thư vú . Lúc đầu Ái sợ hãi lắm , cứ ngồi đờ đẫn ra và nước mắt chảy quanh , chẳng thiết làm việc chi cả . Tao phải lên chùa thỉnh mấy bộ CD thuyết giảng của Hoà Thượng Tuyên Hoá và Thượng Toạ Thích Chân Quang đem đến cho Ái . Nghe xong coi bộ thấm , ngộ được lẽ vô thường của tạo hoá , bình tâm , vui vẻ làm việc nhà trở lại . Đang chữa trị , cũng may khám phá sớm trong giai đoạn thứ hai.

-Nhân tiện chở mình đi thăm Tân luôn thể , Bích nhớ anh Tân trong ban văn nghệ nhà trường không ? Cái miệng tía lia , hoạt bát . Trước khi mình chuyển sang ở Cali , anh ấy có đến thăm gia đình mình luôn .

Trong thời gian chờ đợi Ái hoá trị liệu và đưa trở lại phòng đợi , tôi lơ đãng nhìn qua khung cửa sổ . Nắng hanh vàng nhợt nhạt trải dài trên thảm cỏ xanh , len vào những tấm lá xếp khung cửa sổ của phòng , đôi khi rực sáng những tia nắng quái rồi ảm đạm ,hiu hắt trở lại . Tôi không khỏi động lòng trắc ẩn và thương xót cho nỗi bất hạnh của những bệnh nhân ung thư khi nhìn thấy họ đi dọc theo hành lang bệnh bệnh viện hướng lối ra sân cỏ . Những người bệnh trong chiếc áo xanh rộng phùng phình của bệnh viện đi hờ hững như thể họ đi trên mây , như thể là họ vô hình ,vô ảnh . Với khuôn mặt u buồn , có người gục đầu xuống trên chiếc xe lăn , tóc tai rũ rượt , có người ngẩng đầu lên với ánh mắt thất thần , họ đi liêu xiêu như thể không biết mình là ai và đang ở đâu . Dáng điệu trông thật là bi ai của những con người mệt nhoài vì cam chịu giới hạn thời gian của Hoại , Diệt tự nhiên khiến cho những giọt nắng lấp lánh kia chiếu xuống những khuôn mặt vô cảm dường như giễu cợt cho thân phận hẩm hiu của họ .Những bệnh nhân ung thư ở thời kỳ cuối cùng hiểu rõ hơn ai hết chẳng bao lâu nữa họ sẽ bước sang một thế giới khác , một nơi mà kinh thánh đề cập đến là một cõi Vĩnh Hằng , là Thiên Đàng ,là Niết Bàn , một nơi mà ai sắp bước vào lại không vui mừng mà chân tay lại co giật liên hồi trước khi buông xuôi , nhắm mắt .

Cuộc đời này chỉ là chốn tạm dung , tiền tài sự nghiệp là vô thường , kiếp người chỉ là một giai đoạn chuyển sinh giống như một cành hoa hồng , từ búp nụ ,nở rồi tàn . Con người từ phôi thai đến Sinh , Lão , Bệnh , Tử , luân chuyển từ thế hệ này sang thế hệ khác , không ai tránh được . Lúc còn trẻ thì bon chen làm giàu , làm đủ mọi cách để tom góp tiền bạc cho riêng mình và cho gia đình , hưởng thụ vinh hoa phú quí hay khốn khó trăm bề trong cuộc mưu sinh đối với những người nghèo khổ , về già thì sống trong quạnh hiu để rồi cuối cùng lui chân và tàn lụi nhường chỗ cho những người trẻ vươn lên.

Muôn loài phải tuân theo lẽ tuần hoàn của tạo hoá Thành Trụ Hoại Không , tre tàn thì măng mọc , con người từ chân không , từ hạt bụi phải trở về bụi cát , từ chân không phải trở về chân không . Sự tồn tại , của cải chỉ là tạm bợ , ngay cả cái xác thân chỉ là một túi da hư thối , trong một sát na sẽ biến mất , còn cái chết hay sự trở về chân không thì vĩnh viễn . Thực vật ,hoa trái còn phải thuận theo mưa thuận gió hoà huống chi con người làm sao cãi lại được , đành phải chấp nhận xa rời cõi ta bà này và trở về Thiên Quốc .

Ai cũng phải qua cầu một lần trong đời , rồi cũng đến phiên chúng ta nhưng quan trọng nhất là chúng ta phải chấp nhận cái chết như thế nào , phải chuẩn bị như thế nào và sẽ làm gì trước khi giã từ cuộc sống . Tâm ta phải giữ được sự yên bình và thanh tịnh , sẵn sàng chấp nhận để bước vào chặn đường cuối cùng của cuộc đời .Chúng ta phải là người đi đầu tiên , hướng dẫn cho đoàn người đi theo sau không bước đi những bước đi vô ích , hướng đời sống , hướng những bước đi của chúng ta về phía Chân Thiện Mỹ , từ bi và bác ái , tiên phong dấn bước trên đại lộ Bồ Đề .

Sỡ dĩ ngày hôm nay tôi và Bích đi thăm Ái trong bệnh viện trong ngày hoá trị liệu là vì chúng tôi muốn chứng tỏ rằng ngoài gia đình ra Ái còn có bạn bè quan tâm và chia sẻ đến nỗi đau đớn , nỗi cô đơn một mình khi chiến đấu với căn bệnh ngặt nghèo .

Trông Ái mệt mỏi và kiệt sức sau khi hoá trị nhưng khi thấy chúng tôi đến thăm Ái gắng gượng ngồi dậy , lết sang ghế , mắt long lanh , ngấn lệ khi ngồi không vững mà cố gắng nói chuyện với chúng tôi .

-Đây là lần thứ ba mình được hoá trị liệu , còn hai lần nữa là xong và sau đó là ba mươi lần xạ trị . Hai bạn biết không mỗi lần sau khi hoá trị liệu , môi miệng mình đắng nghét và trắng bóc , ăn uống không còn ngon miệng và không còn phân biệt vị giác ngọt , bùi , mặn đắng là gì nữa . Người thì yếu đuối ,mệt mỏi , lênh đênh dật dờ như người mới sinh xong . Lần thứ nhất hoá trị liệu , cơ thể mình nổi ghẻ dầy đặc, lần thứ hai nổi nổi mề đay đầy người , móng chân dày lên , co quặp xuống và đen thẩm . Đau đớn và khổ sở vô cùng , có lẽ là chất độc muốn tìm đường để thoát ra ngoài , lần nầy không biết bị biến chứng gì đây ? Có lúc mình muốn chết quách cho xong còn sướng hơn là chữa trị nhưng nghĩ tới chồng và các con mình phải rán cầm cự mà sống .

-Ngân và Bích đừng để đổ bệnh ra rồi mới chữa chạy như mình , phòng chống ung thư bằng cách ăn uống là cách tốt nhất . Mình bây giờ ăn uống cẩn thận theo phương pháp dưỡng sinh thì đã muộn quá rồi , chỉ còn niềm hy vọng duy nhất là tế bào ung thư sẽ bị huỷ diệt, không còn di căn nữa .

Trong lần chữa trị đầu tiên , bác sĩ phẩu thuật đã mổ thật rộng đã lấy đi toàn thể vú bên trái của mình , không những ông ta cắt các hạch bạch cầu ở vú bị bệnh mà còn phải mổ lấy đi bắp thịt ở nách để tránh bệnh tái phát . Bác sĩ còn khuyên tao nên tịnh dưỡng , tịnh tâm bằng cách ngồi thiền , tập Yoga hay thái cực quyền , thêm vào đó những vận động về thể chất như xoa bóp , ba lần một ngày , chạy hay đi bộ sáu lần một tuần , mỗi lần nửa tiếng , các hoạt động này giúp tinh thần tao được thanh thản , không buồn rầu , lo sợ và tránh được di căn nhưng điều quan trọng nhất là tình thương và sự lo lắng của chồng con đã giúp cho tao vượt qua mọi khó khăn , cô đơn và sự sợ hãi . Chồng tao giúp tao rất nhiều trong nổ lực sử dụng những tiềm năng , bảo vệ tự nhiên của cơ thể , tống khứ chất độc gây ra ung thư trong môi trường sống hằng ngày , cùng với tao ngồi thiền , đi bộ để giúp tao lắng dịu tâm hồn . Để xua tan sự cô đơn và khiếp đảm khi phải một mình đối phó với căn bệnh bằng cách xoa bóp mỗi ngày để truyền đạt tình thương yêu và thông cảm nỗi thống khổ của tao trong lúc điều trị .

Tao không bị di truyền , trong dòng họ không ai mắc chứng bệnh ung thư , vả lại tao cho con bú sữa mẹ , có lẽ bệnh phát sinh là do thức ăn hay do môi trường sống .Hai bạn có biết là cơ thể của chúng ta có một hệ miễn dịch rất mạnh nếu ta biết cách ăn uống , tạo điều kiện cho hệ miễn nhiễm còn gọi là tế bào NK kappa B , hoạt động tối đa để giết chết tế bào ung thư và ngăn chận không cho các u bướu phát triển , ngăn chận sự tạo thành các mạch máu vi ti mới như sợi tóc là nguồn tiếp tế và nuôi dưỡng các bướu ung thư . Chất này có rất nhiều trong thiên nhiên , thực phẩm ăn uống mỗi ngày của chúng ta như tỏi , cải sú , brocoli , nấm , khoai lang , đậu nành , gừng và nghệ . Nước uống thì có trà xanh và rượu vang . Trái cây thì có dâu , nho , cherry ,quít , chanh ,cam . Chú trọng ăn nhiều cá như cá hồi , cá thu loại nhỏ ,cá mòi . Bánh mì làm bằng hạt ngũ cốc hay ăn gạo lức thay vì gạo thơm , tránh ăn thịt , đường và tinh bột . Ăn uống những thực phẩm dinh dưỡng tốt , chúng ta có thể ngăn ngừa ung thư phát triển và tái phát , hai bạn nhớ là trà xanh phải uống ba lần mỗi ngày , pha hai gói trong một tách nước sôi và uống sau đó 10 phút thì mới có hiệu quả. Còn nghệ thì hoà tan một muổng cà phê bột nghệ với dầu Olive ăn trộn với xà lách . Dùng những phương pháp đơn giản để làm giảm viêm ,là nguyên nhân chính trong việc phát triển bệnh ung thư như ăn uống theo lối Địa Trung Hải , Ấn Độ , Á Đông , sống an nhiên , tự tại , vận động thể chất đi bộ , môi trường trong sạch .

Tránh ăn đường và bột mì trắng vì sự tiêu thụ nhiều chất gluco và tinh bột kích thích sự tăng trưởng của các tế bào ung thư . Qua nhiều sự tìm tòi và nghiên cứu thì quốc gia nào ăn thịt ít , ăn cá nhiều như Ấn Độ , Nhật thì tỷ lệ mắc bệnh ung thư rất thấp . Tránh mua rau , quả có bón phân hoá học và thuốc xịt trừ sâu bọ , tránh dùng tất cả các loại dầu động vật cũng như thực vật ngoại trừ dầu Olive . Chỉ mua rau , quả và trái cây bón bằng phân hữu cơ và thuốc trừ sâu thiên nhiên .

Hai bạn nên tránh dùng các hoá chất dùng để lau , tẩy , rửa trong nhà , tránh dùng thuốc trừ sâu , chỉ dùng thuốc trừ sâu thiên nhiên làm bắng từ tinh dầu , lau chùi thì có thể dùng giấm thế các hoá chất . Không ăn đồ hộp hoặc uống nước trái cây có chất bảo quản , để dành được lâu . Dùng soong chảo bằng Inox để nấu nướng , không dùng soong nhôm , dùng đồ chứa bằng thuỷ tinh hay sành sứ trong lò microwave . (1 )

Chúng tôi ra về trong sự phấn chấn , thương cảm vì thấy bạn mình rất kiên cường để chống lại bệnh tật , còn biết chia sẻ với chúng tôi những phương pháp tự nhiên để ngăn ngừa bệnh , không bi quan , không ủ rũ vì mắc phải chứng bệnh nan y . Trên đường trở về nhà , tôi rủ Bích ghé thăm Tân học cùng chung trường ở Qui Nhơn.



Tân đi du học ở Nhật trước năm 1975 , gần 20 năm sống chung với người bản xứ ,tính tình và lối sống của anh từ từ bị đồng hoá với người Nhật . Anh lúc nào cũng quan tâm đến người khác , hết lòng vì bạn bè , trọng nguyên tắc , lễ nghĩa , ngay cả việc xếp đặt cúng giỗ, phải xếp đặt hình ảnh và bài vị theo thứ tự , lớn nhỏ . Nhà cửa của anh sạch boong, không có một hạt bụi . Tất cả mọi vật dụng trong nhà anh được xếp đặt, gọn gàng , ngăn nắp . Tôi nhớ lại một lần đến nhà anh thăm viếng , chúng tôi cởi bỏ giầy dép để bừa bãi trước cửa nhà , anh cúi xuống xếp lại những đôi giày ngay hàng,thẳng lối, , gót theo gót, mũi chỉa ra ngoài, chúng tôi nhìn nhau xấu hổ , phát sợ bản tính kỹ lưỡng của anh , không đứa nào dám nộp đơn xin nâng khăn sửa túi .

Tổ chức gia đình của anh rất nề nếp , qui cũ , anh em trong nhà phải hoà hợp , sống theo đại gia đình chứ không được sống theo cá nhân riêng rẽ . Bất cứ đi đâu, thăm viếng ai lúc nào cũng phải có mặt đầy đủ bốn anh em : Tiến , Tâm, Toại và Tân . Mặc dù là em nhưng lúc nào Tân cũng nói nhiều nhất , biết cách xã giao, hoạt bát và nhờ tích tụ nhiều kiến thức cho nên đám nào có anh em Tân tham dự cũng rậm đám , chuyện nổ ra như pháo, huyên náo cả một vùng .

Cứ hễ mỗi lần được mời tham dự đám cưới con cái của bạn bè là chúng tôi tìm đến ngồi chung bàn với Tân để được nghe ông thổ địa Houston tường trình về mọi sinh hoạt của nhóm Bình Định , mọi diễn tiến của ông này bà kia xảy ra trong hội . Tôi lúc nào cũng bị Tân quở trách là một người ù ù , cạt cạt, không biết gì hết , giống như một người vừa từ trên cung trăng rơi xuống , khác xa với Thu bạn tôi, bắt chuyện với Tân,chuyện ra chuyện vào rôm rả , dòn tan như bắp ran .

Tân còn có biệt danh là ông Thổ Địa của nhóm , cái gì cũng biết Tân còn có khiếu về văn nghệ .Đám cưới , đám tiệc nào ,hễ có Tân là xôm trò , anh chàng được mời lên giúp vui ngay cùng với vợ chồng của chị KIm Tuyến với bài " Hoa Rau Muống " bất hủ . . Tân hát rất hay và truyền cảm không khác gì một ca sĩ chuyên nghiệp .

Ngoài bản tính sạch sẽ, tươm tất, văn nghệ và hay quan tâm đến người khác , Tân còn là một Phật Tử thuận thành, hết lòng hết dạ vì đạo pháp. Tân là người làm công quả nhiều nhất ở chùa Linh Sơn Northwest, một mình anh làm đầu bếp chánh cho nhà trai ở chùa , phục vụ cho cả trăm người cùng một lúc mỗi cuối tuần . Ở đâu có làm việc Thiện là có mặt anh , không hổ danh là con cái của Phật .

Tôi lấy làm lạ là sau hai mươi năm trôi qua , chúng tôi ai nấy đều lập gia đình, không sớm thì muộn , con cái , cháu chắt đầy đàn nặng gánh ,chỉ có Tân là vẫn còn độc thân mặc dù ở trên chùa, không biết bao nhiêu cô ngấm nghé cũng không lọt được vào mắt xanh của anh chàng . Phải chăng người đa tài , hoạt bát , tìm kiếm bao nhiêu năm vẫn không tìm được người đàn bà thích hợp với mình .

Viết về một người bạn thâm giao của một thời vẫn không tránh khỏi nỗi xót xa khi gặp mặt trở lại sau một thời gian đằng đẳng vì nặng nợ , gia đình cơm áo . Tân , bạn tôi bây giờ ngồi đó với ánh mắt rổng không , không còn nhớ bất cứ chuyện gì trong quá khứ . Người còn đó nhưng ánh mắt nhìn hoang vắng , không còn ân cần, thiện cảm như ngày xưa . Một người hoạt bát, có giọng hát trầm ấm, chuyện trò rôm rã ngày nào bây giờ ngồi đó, nói năng khó khăn, người nghe không hiểu là Tân muốn nói gì . Ai bảo người ta phải có Tâm , nhưng ở đây có Tâm mà Tâm vô vi, không còn bận bịu chuyện vui buồn của thế gian, bộ não đã xoá sạch mọi ký ức : bạn bè, Chúa Phật cũng không còn, chắc có lẽ bây giờ trong Tân chỉ còn lại mây trắng bay lãng đãng trên bầu trời trong suốt .

Đức Phật đã dạy rằng :" Quá khứ đã qua , tương lai chưa tới , hãy sống tĩnh thức trong giờ phút hiện tại " . NếuTrời ban cho mình có một sức khoẻ vẹn toàn , nếu đời sống vật chất quá đầy đủ , hãy tận hưởng lấy vì cuộc đời nầy quá ngắn ngủi , chớp mắt từ Trụ đã biến sang Hoại và Không , hãy sống cho chính mình và tha nhân bằng đời sống tinh thần . Tri túc , tiện túc , đãi túc ,hà thời túc . Tri nhàn , tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn . Quẳng gánh lo đi ,lòng ta sẽ tràn đầy hân hoan khiến cho trời xanh biển bạc như mở rộng bát ngát , rạng rỡ hơn trước mắt ta . Hưởng thú điền viên , tìm về với thiên nhiên , vui với trăng thanh , gió mát , biết chia sẻ vì chẳng bao lâu ta sẽ bạc đầu và cát bụi lại trở về bụi cát .

"Đất thêu nắng , bóng tre rồi bóng phượng
Lần lượt buông , màn nhẹ vướng chân lâu ."

1) Tài liệu trích từ cuốn Anticancer của David Servan - Schreiber

SƯƠNG NGUYỄN