Hè khói lửa lo âu từng nhịp thở!
Sao không về lưu luyến gì đây?
Thương ai kia sao im lặng từng ngày?
Gửi nốt nhạc làm sao người ta hiểu?
Sáng ôm đàn thẩn thờ rung phím nhạc
Chiều ôm đàn ngồi hát nghêu ngao…
Người ta dững dưng chẳng nói lời nào
Mặc tiếng đàn lúc trầm… lúc bổng.
Yêu người ta cớ chi không dám nói?
Mượn tiếng đàn rung nhịp trái tim ai?
Hãy về đi! đàn gãy lỡ nhịp rồi!
Lời không nói – đàn yêu… tình không hẹn.
Lê Niệm
Số lần đọc: 2152
RE: Tiếng đàn…yêu
Yêu người ta cớ chi không dám noi?
mượn tiềng đàn rung nhịp trái tim ai?
Hãy về đi! đàn gãy lỡ nhịp rồi!
Lời không nói-đàn yêu…tình không hẹn.
Thơ hay lắm Lê niệm ơi! cái tựa đề TIENG ĐÀN…YÊU gợi cho mình chợt nhớ đến bài thơ TIENG ĐÀN LÒNG của mình …nên đã tò mò đọc thử & đã thấy hai nội dung rất khác nhau….Hay lắm cám ơn Lê Niệm nhe!
RE: Tiếng đàn…yêu
Niệm ơi,
Không ngờ cô bạn thân của mình ngày xưa , nay hồn thơ lai láng quá , sáng tác nhiều bài thơ thật hay và cảm động .
“Yêu ngươì ta cớ chi không dám nói,
Mượn tiếng đàn rung nhịp trái tim ai?
Ai vậy hở Niệm ơi?Thời mới lớn ngaỳ xưa thật dể thương Niệm nhỉ?. Dạo này Niệm làm thơ hay lắm , tiếp tục đi nha. Thân mến , NgocLan.