Chiều 29 tháng 3 năm 1975, tôi leo lên phòng lái của một trong nhiều chiếc C130 chuyển 1500 thương bệnh binh từ Quân Y Viện Qui Nhơn về Tổng Y Viện Cộng Hoà ở Sài Gòn. Viên phi công, một bác sĩ quân y khác và tôi đều là cựu học sinh Cường Để. Nước mắt lưng tròng, chúng tôi cùng ngoảnh đầu nhìn lại Qui Nhơn lần chót. Chân trời màu tím đậm, nước biển vẫn xanh, xa xa có những đám khói do súng đạn chiến tranh tới gần thành phố…Tôi cố ghi vào trí hình ảnh Qui Nhơn vào một ngày cuối tháng 3 đó và mãi đến mấy năm sau mới viết được bài thơ.
Xin chia sẻ muộn.
Chiều rời quê chân trời bầm tím
Chao đảo theo cánh sắt nghiêng nghiêng
Hàng thùy dương lặng buồn chứng kiến
Ngày chia ly quê mẹ đảo điên
Chiều rời quê không gian u uất
Trùng dương sầu gợn sóng ưu tư
Đàn hải âu cất lời tha thiết
Vẫy cánh chào tiễn biệt người đi
Chiều rời quê mây giăng Ghềnh Ráng
Thị Nại buồn mờ dưới cánh bay
Qui Nhơn ơi, bao nhiêu kỷ niệm
Ta mang theo chua xót đắng cay
Chiều rời quê tâm hồn xao xuyến
Ngoảnh đầu nhìn thành phố thân yêu
Qui Nhơn ơi, thôi xin giã biệt
Thương quê nghèo xa cách từ đây.
Nguyễn Trác Hiếu
Malaysia, tháng 12 năm 1978
Số lần đọc: 2771
RE: Chiều rời Qui Nhơn
Bài thơ như lời tâm sự với quê hương , rất buồn ! Mới đó mà đã mấy mươi năm rồi …..
RE: Chiều rời Qui Nhơn
Như mây phiêu lãng cuối trời
Nụ hôn theo gió chơi vơi một mình
Trăng huyền dịu sáng lung linh
Soi đường Khách Lạ vào tình ảo hư
Gập ghềnh hai tiếng tạ từ
Lời yêu sương khói , suy tư theo về
Để trong giấc mộng mãi mê
Ngủ quên cùng với lời thề mong manh …
RE: RE: Chiều rời Qui Nhơn
Xin chào Khách Lạ !
MĐ vẫn còn nhớ những câu thơ viết cho Khách Lạ . Chúc Khách Lạ đêm Noel thật vui !
RE: RE: RE: Chiều rời Qui Nhơn
24.12.2010 – 24.12.2012
Một năm rồi mà vẫn là Khách Lạ , biết bao giờ mới là Khách Quen ?! Bí mật quá à nghen !!!
RE: Chiều rời Qui Nhơn
Cảm ơn Mẫu Đơn đã ghé đọc thơ cũ mấy mươi năm. Lâu quá không thấy MĐ làm thơ, viết bài.
Thân chúc MĐ và gia quyến một mùa Lễ Tết vui tươi, hạnh phúc.
Tản cư
Chiều rời quê không gian u uất
Trùng dương sầu gợn sóng ưu tư
Qui Nhơn ơi, thôi xin giã biệt
Thương quê nghèo xa cách từ đây
Buồn nào bằng buồn tản cư. Chân rời đi mà hồn ở lại phía mịt mù. Cảm ơn tác giả đã tả lại ngày tản cư mất mát và nỗi lòng thương quê sâu xa của mình để người đọc yêu quê thêm.