Có đôi mắt Tây Sơn buồn vời vợi
Ám theo anh suốt dọc đường đời
Để đến đêm lại ngóng về con-mắt-biết-nói
Ngủ sao yên mùa nhớ em ơi?
Con dã tràng xe mãi niềm vui
Gửi cho biển, tặng em lời tình tự
Gió Tây Sơn ôm chằm quá khứ
Giục anh về Thị Nại chơi vơi…
Qua Ghềnh Ráng , biết em đã đi rồi
Anh đứng lại nghe lòng rưng rức
Đồi Mộng cầm đêm nay sương thức
Giữa vuông trời nhàn nhạt trăng vơi!
Quy Nhơn ơi! Thương quá một người
Mắt Tây Sơn giấu sầu thị tứ
Chiều không em, xoay vòng cuộc lữ
Nắng phai xưa,nhạc Trịnh mưa hoài…
Mắt của em là con- mắt-biết-cười
Khiến anh chết giữa nhu mì thiếu nữ
Có bão giông,cũng quay về cát cứ
Nơi miền yêu đằm thắm lâu rồi.
Trần Dzạ Lữ
( SàiGòn tháng 11 năm 2011)
Số lần đọc: 2629
RE: Mắt người Tây Sơn
Bài thơ ca ngợi đôi “Mắt người Tây Sơn” của anh Trần Dzạ Lữ thật ngọt ngào tình tứ & dễ thương ghê,
“Mắt của em là con- mắt-biết-cười
Khiến anh chết giữa nhu mì thiếu nữ
Có bão giông,cũng quay về cát cứ
Nơi miền yêu đằm thắm lâu rồi.”
Cảm ơn anh bài thơ hay, chúc anh mùa xuân mới vạn sự như ý nhé.
Thân mến.
GỬI HOÀNG KIM CHI
Cảm ơn em với cảm nhận rất dễ thương.Anh nhớ con-mắt-biết cười…hihi.Chúc emvui
GỬI HO KIM CHI
Cảm ơn em đã đọc thơ.Chúc luôn vui
RE: Mắt người Tây Sơn
Có đôi mắt đẹp ám ảnh để làm được bài thơ hay thì cũng thích anh hỉ ?!
GỬI MẪU ĐƠN
Đúng vậy Mẫu Đơn à.Và còn ám ảnh tiếp
nữa nè.Cảm ơn em nhiều hí.