mưa
những cánh mưa hoàng điệp
bay thẳng vào tâm
như một bài đạo ca giữa ngọ
vàng vai em
mưa, đốt vàng thân áo
những cánh mưa chồng lên nhau
phủ đầy sân
phủ quanh em,
mưa hun vàng góc ngồi
hãy bỏ lại sau lưng
những buổi sáng nối đuôi nhau
chạy hoài
bàn tay không kịp thở
hãy quên đi
những chiếc bóng của ngày hôm qua
những
chiếc
bóng
đang làm chết dần
một góc đen của mặt trời
trên lưng mùa nhật thực
hãy nhập thân cùng ngày
ngồi
thở hơi cùng lá
hãy ngồi thật hồn nhiên em nhé
và hứng từng cánh mưa
...
thuận mùa,
tay sẽ nở đầy hoa.
Nguyễn Tư Phương
Khoảng Cách Không Màu - Văn Tuyển xb 2003