Trang thông tin liên lạc của cựu Giáo Sư và học sinh Trung Học Cường Để Qui Nhơn

Trang Facebook của cuongde.org

  • DaiThinhDuong1200
  • CD4 1200
  • NhaGiuXe1200
  • hinhCu 1200

Thơ

ĐỀ TẶNG MỘT ÔNG ĐỒ

Đáp lại mấy lời bác tặng con
Con đây chúc bác tuổi trăm tròn
Da mồi nhưng trí không lầm lẫn
Tóc bạc mà lòng vẫn thắm son
Rượu thánh say sưa, hoa lả tả
Thi thần ngâm vịnh, nguyệt chon von
Tuổi già đông đúc đàn con cháu
Sống để mà xem chuyện nước non!


GẶP LẠI THẦY CŨ TRONG TÙ

Từ thuở thầy trò xa cách nhau
Non sông chìm đắm cảnh binh đao
Bút nghiên giúp nước, người mài miệt
Cung kiếm an dân, kẻ dãi dầu
Những tưởng Xuân về, hoa nở rộ
Nào ngờ Hạ đến, cuốc kêu thâu
Gặp nhau ánh mắt mừng trong lệ
Thầy cũ, trò xưa bạc cả đầu!


XUÂN 1982

Xuân nữa là năm tuổi lỡ thì
Ngày xanh mòn mỏi, én bay đi
Nửa khuya trong mộng, ngờ sum hợp
Về sáng ngoài đời, vẫn biệt ly
Thương quá người dân, thời đại loạn
Buồn cho vận nước, buổi suy vi
Trăm hoa dù nở, lòng riêng héo
Giữa núi non nầy ai cố tri?


MỘT THOÁNG TRONG MƠ

Hỡi người thiếu phụ thoáng trong mơ
Chưa trọn câu vui nỡ hững hờ
Vóc liễu đứng ngồi, khơi sóng sắc
Gương hoa mờ ảo, quyện lòng tơ
Sương vương mái tóc, đây hờn tủi
Mây xoả bờ vai, đó ỡm ờ
Trao lại cho ai lời nói cuối
Đường về nghe nặng bước bơ vơ!


LẠC CUNG HẰNG

Khúc khích tiếng cười vọng dưới trăng
Trong mơ cứ tưởng lạc cung hằng
Lầu son gác tía, đêm không ngủ
Hương quyện trầm bay, bữa biếng ăn
Khách tục xin về, chàng mặt ủ
Người trăng ép ở, thiếp mày nhăn
Gấm nhung buộc trói đời phiêu lãng
Dừng bước giang hồ dễ được chăng?


HOÀI XUÂN

Một tuổi thêm lên, một tuổi buồn
Đêm dài thao thức, ngắm trăng suông
Mai vàng pháo đỏ, thương mùa cũ
Mây trắng trời xanh, nhớ cội nguồn
Trường hận giày vò thân mất nước
Cô liêu đeo đẳng kiếp phiêu bồng
Mơ ngày xuân thắm tràn quê mẹ
Đây đó xa gần rộn tiếng chuông.


HÁT BỘI VÀ TÔI

Hát bội và tôi vốn nợ nần
Trước quen, sau mến, nay thì thân
Đắc thời, ứ ự vài câu khách
Thất thế, rưng rưng mấy điệu xuân
Hàn tín khuất thân, ca mấy bận
Hạng vương diễu võ, diễn bao lần
Quê người giọng hát càng bi cảm
Mấy lạy đây xin tạ Nữ thần!


THỦ TIẾT

Đã mấy thu rồi, anh biết chưa
Nhớ thương nói mấy cũng không vừa
Anh vui tiên cảnh, quên tình cũ
Em khóc dương trần, nhớ nghĩa xưa
Trống vắng, quây quần bên lũ trẻ
Lạnh lùng, tâm sự với đèn khuya
Nếu còn gặp lại bên đời khác
Em vẫn là em của nắng mưa!


TỬ BIỆT SINH LY

Tử biệt sinh ly, lắm đoạn trường
Trách ai khéo vẽ cảnh bi thương
Kẻ đi vàng võ, hồn phiêu bạt
Người ở bơ phờ, lệ vấn vương
Đã biết nhân sinh là huyễn mộng
Mà sao tử tận quá thê lương
Ngàn sau, ngàn trước âu là thế
Nước mắt đong đầy khắp cõi dương.


TÌNH CỜ

Tình cờ ta lại gặp nhau đây
Bạn cũ, thầy xưa tay siết tay
Quê mẹ khơi nguồn bao kỷ niệm
Xứ người thổ lộ mấy niềm tây
Lời vui gợi lại đời son trẻ
Lệ ứa buồn cho tóc điểm mây
Khúc nhạc vô tình như tiễn biệt
Mỗi người một hướng, mắt còn cay!


TRANG SỬ BI HÙNG

Khí thiêng trời đất tụ non Tây
Phạt Bắc, bình Nam giữ nước nầy
Gò Đống, xương thù phơi nội cỏ
Rạch Gầm, xác giặc giạt chân mây
Sao mờ, mệnh yểu, anh hùng khuất
Nghiệp mất, nhà tan, vận nước thay
Trang sử bi hùng ai đọc đến
Dẫu lòng gang thép, cũng cau mày!


HỒN QUÊ

Họa thơ của anh Thái Tẩu
Lại một mùa Xuân nữa trở về
Quê nhà vẫn cách vạn sơn khê
Ngó mây, trông mống, đầu sương điểm
Nhớ nước, thương nhà, ruột giá tê
Đất khách bao dung đời lữ khách
Hồn quê đeo đẳng kẻ ly quê
Bao giờ trở lại Mùa Xuân cũ
Nhỏ lệ mừng trong tiếng hỉ hê.


SỐNG LÀ TRANH ĐẤU

Họa thơ của anh Thái Tẩu
Ai bảo già đâu tuổi bảy mươi
Đời còn hy vọng, mộng còn tươi
Kiếm tìm danh phận bao nhiêu kẻ
Gánh vác non sông vẫn lắm người
Nhập thế, giúp đời xoay thế cuộc
Xuất trần, cứu khổ đổi tinh ngôi
Đời là tranh đấu, không chùn bước
Dầu tuổi bao nhiêu vẫn mến đời!


NHỚ XUÂN XƯA

Họa thơ của anh Đặng Đức Bích
Chào xuân đất khách, vong Nam phương
Kỷ niệm ngày xưa mãi luyến thương
Pháo Tết vội vàng phơi xác đỏ
Gái Xuân e ấp điểm môi hường
Trăm hoa hàm tiếu, mừng năm mới
Đôi én ngập ngừng, soi nước gương
Nhớ quá những mùa Xuân thuở trước
Như là u tối nhớ vầng dương!


VỮNG MỘT NIỀM TIN

Ra đi là nhẫn nhục chờ thời
Mong một ngày mai đổi lại đời
Trăm họ đồng tình, xua bạo lực
Người người thân ái, sống an vui
Lùm tre, bụi chuối, reo trong gió
Phố cũ, làng xưa, rộn tiếng cười
Chưa biết bao giớ tròn mộng ước
Niềm tin sắt đá chẳng hề vơi!

 

Nguyễn Công Hoàng

 

Vài hàng về tác giả:

- Sinh năm: 1940
 - Tại Bình Định- Việt Nam
 - Nguyên sĩ quan QLVNCH
 - Vào tù từ 1975 đến 1984
 - Định cư tại Houston từ 1989 cho đến nay.

 

Trích từ Đường Thi Bình Định, tuyển tập thơ do Bút Duyên Hội Tụ xuất bản năm 2009 tại Hoa Kỳ.

Thêm bình luận


Đăng Nhập / Đăng Xuất