Viếng Thăm Thầy Phạm Xuân Ẩn
- Chi tiết
- Thứ tư, 22 Tháng 10 2014 16:58
- Nguyễn Kim Tiến
- Lượt xem: 2843
Tôi không nhớ đã bao nhiêu lần tôi về thăm lại Qui Nhơn sau hơn 30 năm xa cách, nhưng tôi luôn nhận ra những cảm nhận của tôi có khác nhau ở mỗi lần về! Bởi mọi vật đều biến chuyển thay đổi không ngừng. Chúng ta, dù muốn hay không, cũng phải chấp nhận sự thay đổi này! Nếu bảo là buồn thì cũng không đúng, mà bảo rằng vui thì không biết có vui? Vậy thì trong buồn có vui, và trong vui có buồn. Buồn vui với những đổi thay không tránh được.
Tôi mướn xe Honda đi dạo một vòng thành phố. Tưởng là có thể nhớ từng góc nhỏ của thành phố, nhưng rồi tôi đã đi lạc. Có lẽ vì tôi đi vào buổi chiều lúc trời vừa bắt đầu ngả bóng tối nên mức độ nhận diện có giảm đi chăng? Tôi biết là tôi đã lạc. Tôi dừng lại và hỏi thăm. Bất ngờ nhận ra trường cũ. Tên trường đã đổi rất nhiều năm rồi. Cổng trường cũng đã được xây lại. Nhìn vào bên trong cột cờ cũng mới. Tất cả đã trở thành xa lạ với ký ức của tôi. Nhưng có một điều lạ lùng là bỗng nhiên những khuôn mặt bạn bè cũ lại hiện về trước mặt tôi tưởng như mới hôm qua. Ở góc này một chút kỷ niệm, ở góc kia một chút thương yêu. Rồi bất ngờ, cay cay nơi đầu mũi. Nhìn qua phía bên kia đường, bãi cát dài với những hàng thuỳ dương đã không còn nữa nhường chỗ cho một công viên đầy cây xanh - đẹp hơn - dù thế trong tôi vẫn là những ngậm ngùi.