Nắng úa
- Chi tiết
- Thứ sáu, 30 Tháng 4 2010 16:47
- Đào Thanh Hòa
- Lượt xem: 2312
- Ông đến có việc gì không?
Ông khách cười, nụ cười thật tươi như những bông huệ:
- Cô Tâm gửi bó hoa này cho chú.
- Vậy à! Mời ông vào nhà chơi.
-Hạ ơi, ra đây chơi cò cò với tao đi!
-Không được đâu, ba tao bệnh, tao phải trông chừng. Chơi gần đây thôi, lỡ ba có kêu, tao còn nghe được.
-Hạ ơi, đi chơi với bạn đi con, ba không sao đâu!
-Ba à! Ở bên cạnh ba, vui hơn!
Bây giờ niềm vui nhỏ bé ấy cũng không còn!
Chị ngồi đó, lặng thầm, nhìn qua cửa sổ. Nắng sớm đang lên dần ngoài sân. Khu vườn nhà chị trông xác xơ và ảm đạm sau trận mưa đêm qua. Lá cây ướt nước rơi rụng đầy trên mặt đất. Những chiếc lá non còn đọng lại những giọt mưa đang run rẩy trước những làn gió nhẹ.
Như lệ thường, lẽ ra chị sẽ phải quét sân, bày dọn bàn ghế, chuẩn bị ly tách, phin cà phê... và mở rộng cổng ngoài để đón khánh vào uống cà phê buổi sáng. Chị vẫn thường làm những công việc này một cách vui vẻ, cẩn thận và chu đáo, sau khi đã tập vài động tác thể dục buổi sáng và sau khi đã chuẩn bị xong bữa điểm tâm cho cả gia đình.
Từng cành hoa đào nhỏ bé rơi xuống, phủ đầy trên chiếc nón rộng vành của người ấy, như một bầy bướm tranh chổ ngủ về đêm. Không biết hắn ta ngồi bất động như thế đến bao giờ, và hắn ta đang chờ đợi điều chi, mà đã mấy canh qua hắn cứ ngồi im lìm như xác chết....
Đồng Đế mở lớn cánh cửa đón anh vào.
Sau chín tháng quân trường với những thao tác cần thiết cho một đời lính tạm gọi là đủ, anh ra trường và về phục vụ sư đoàn 22 đóng ở miền Trung.
Thời gian của những năm 1972 là thời gian đỏ lửa. Chiến trường sôi sùng sục. Anh ra trận ở tuổi hai mươi. Trên ve áo là cánh gà màu vàng với bộ đồ màu xanh và đôi giày gai lính. Trông anh còn trẻ quá.
Chuyến xe buổi sớm đưa hai người lên thành phố làm cô có vẻ mệt mỏi. "Cháu không quen đi xe đò, nên dễ bị say. Với lại, ngày hôm qua cháu phải đi cắt cỏ cho bò ăn ở khu Mả Lạng". Gương mặt trái xoan, mái tóc dài, đôi mắt lim dim với hàng mi cong, trông cô gái như đang đọc báo. Có lẽ, cô gái đã quen với cái thế ngồi vừa ngủ trong lớp học mà không bị thầy cô phát hiện.