Trang sinh hoạt của Cựu Giáo Sư và Học Sinh trường Trung Học Cường Đễ Qui Nhơn

Trang NhàĐoản VănĐoản Văn - Nhiều Tác GiảNguyên Hạ và hình bóng quê nhà

Nguyên Hạ và hình bóng quê nhà

Lê Hoài Lương

ben dong song tuoi nho Tôi có chút ngạc nhiên khi đọc những tản mạn nhiều vẻ của tập sách “Bên dòng sông tuổi nhỏ”, thơ, tạp văn, truyện ngắn của Nguyên Hạ. Chị là một người Bình Định xa xứ. Tôi đọc những tác phẩm của chị và thêm một
lần cảm nhận về cái bí ẩn của hai chữ quê hương!

Tôi là người Bình Định, đang sống ở vùng đất được mệnh danh “đất võ trời văn”, dĩ nhiên không thể không “cập nhật” bất kỳ nét văn hóa, lịch sử, phong hóa nào của quê mình. Vậy mà, vẫn cứ ngạc nhiên khi đọc Nguyên Hạ. Người ta thường thấu cảm sự mất mát khi đã mất, thấu sự nuối tiếc những gì đã vuột khỏi tay. Cũng như, khái niệm quê hương thường canh cánh, quay quắt khi không còn sống ở nơi chôn nhau cắt rốn. Ai cũng biết vậy, và văn chương cũng viết nhiều tâm cảm này! Thẳm sâu của sự mừng vui bắt gặp một tiếng nói, một nét văn hóa là sự cùng chung những sinh hoạt có tính cộng đồng, từ hẹp đến rộng, từ một bộ tộc đến quốc gia.

Tôi đã “gặp” Nguyên Hạ không phải nhờ chữ nghĩa thời internet, mà là hai chữ quê hương bất ngờ sống động bởi những gì tưởng đã quen thuộc, xưa cũ. Đó là quê ngoại tuổi thơ chị bên bờ sông Tân An. Là Quy Nhơn của thời trung học, thời dạy học. Là những khờ khạo về giới rồi hồi hộp say mê, buổi đầu làm thiếu nữ, là ngọt ngào và đắng chát những riêng tư, là ký ức bền sâu về những người thân còn, mất… Những cô mụ nông thôn đỡ đẻ bằng câu liêm cắt rốn và lọ nồi sát trùng, hát bội và những câu ru hời, tuổi thơ chống sõng mùa nước lụt hay những món ăn chát xít ổi già ngoài vườn luôn sẵn, những bụi đậu phụng nhổ trộm, cái bánh tráng chấm nước cá ăn trước khi đến lớp… Và ngạc nhiên sao, cả những chuyện khó viết thành văn cũng hiện lên chân thật, sống động. Tất cả được mô tả bằng giọng Bình Định rặt. Những tui, nẫu, dzìa thâu, dzô dziêng…hiện diện như một điều tất yếu. Tôi ngạc nhiên chính vì điều này. Thì ra, với người xa xứ, những gì đặc trưng nhất của quê hương: giọng nói, tập tục đều canh cánh và luôn trỗi dậy khi có thể. Ngay cả những con chim nhỏ dễ thương có tên Pine siskin ở Atlanta, nơi tác giả đang sống ở Mỹ, cũng khiến người xa xứ này nhớ tới chim se sẻ ở quê nhà…

Văn chương vừa cụ thể vừa xa vời. Đó là một hành trình tít tắp, không có đích cuối. Nhưng, Nguyên Hạ viết văn trước hết, theo tôi, là để trở về. Với quê hương, với chính chị. Đó là điều rất đáng trân trọng.

Lê Hoài Lương

Nguồn: baobinhdinh.com.vn

 

   Số lần đọc: 5310

4 BÌNH LUẬN

  1. RE: Nguyên Hạ và hình bóng quê nhà
    Toi da nhan duoc mon qua quy tu co giao hon 30nam truoc do Sa long gui.
    That bat ngo khi co gio da la cay viet Nguyen Ha. Doc van co nhu thay ca que nha Binh Dinh hien len truoc mat. Mong co se la ” hien tuong Nguyen Ngoc Tu” cua Binh Dinh , co nhe!
    Hoctro ngay xua

  2. Nguyên Hạ và hình bóng quê nhà
    Cách đây 1 tháng, trên cuongde org có bài viết của NH với tựa đề dài mệt mỏi: Thơ Nguyên Sa:”Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn”-chĩ còn lại trong tôi một đêm tân hôn dài – nát tan mộng mị. Phấn đấu đọc để…hết. Hết để.;.nhớ.
    Ví dụ, ngày trước Gs Trần Bích Lan ở trường Văn Học SG có bài luận văn của học trò như thế này thì được điểm 19. Mặc dù có lời trách cứ thơ Nguyên Sa.
    Sau đó có tin hành lang, NH bắt đầu tập hợp bài vở để in thành sách.
    Không ngờ, ngày 05/5, “Bên dòng sông tuổi nhỏ” thành sách thiệt.
    Bìa do Lê Sa Long vẽ đẹp thiệt.
    Và…nhanh thiệt.
    Làm thế nào để tôi được cuốn sách có bài Nguyên Hạ trách Nguyên Sa đây?

  3. e-book
    Chị Nguyên Hạ,
    nếu chị có e-book (PDF chẳng hạn) và nếu không có gì bất tiện thì tụi tôi có thể tải lên phần [url=http://cuongde.org/index.php/download/14-e-books.html]Download[/url], để bà con ai muốn đọc thì tải xuống đọc.

    Admin

BÌNH LUẬN

Vui lòng viết bình luận của bạn
Vui lòng điền tên của bạn ở đây

Bài Cùng Tác Giả