Dừng bên cầu hát quạnh
Nghe mưa bụi qua hồn
Mới hay xuân trở lại
Xui nhớ người yêu thương
Mùa nào hoa quỳ nở
Ta trao nhau mộng đầu
Tuổi mười lăm mười bảy
Em ngọt đời như dao
Phút đầu tiên anh đến
Em cột tóc mây trời
Cho thơ anh hò hẹn
Gương lược săm soi đời…
Tháng ngày xanh đắm đuối
Ở thị trấn hoa vàng
Anh nuôi màu kỷ niệm
Em ngậm tình trong răng !
Rồi mùa nào theo gió
Anh về bên trời cao
Bỏ em cùng cặp vở
Ngơ ngác mắt nai sầu
Bây giờ Tết rồi nhỏ
Mình vẫn còn xa nhau
Chắc em quàng khăn nhớ
Đợi anh về xôn xao!
Đừng có buồn nghe nhỏ
Ở thị trấn hoa vàng
Có hồn anh theo nhỏ
Tình vẫn nồng trăm năm
Trần Dzạ Lữ
Số lần đọc: 2062
RE: Mùa Xuân Gửi Thị Trấn Hoa Vàng
“Phút đầu tiên anh đến
Em cột tóc mây trời
Cho thơ anh hò hẹn
Gương lược săm soi đời…”
Nhửng lời thơ thật dễ thương ! Em hỏi chút xíu : Anh Lữ chắc có rất nhiều lần ” phút đầu tiên ” hả anh ? Tại em thấy mỗi bài thơ là một cô nàng khác nhau đó !
Chúc anh vui!
GỬI MẪU ĐƠN
Cũng ít lắm Mẫu Đơn à.Chỉ là những cái cớ để viết thôi mà.Người nhạy cảm như anh dễ
viết lắm đó MĐ.Bài này thì thật hòan tòan
Một mối tình đẹp ơ Lộc Nga-Bảo Lôc.Cảm ơn
em nhiều nhé.Chúc Giáng sinh an lành và năm mới đầy tài lộc.Thân