Mỗi con người là một vũ trụ
một ngọn núi của riêng mình
Có một lần tôi đến với em
tôi yêu ngọn núi của em
nhưng đành đứng nhìn chiêm ngưỡng
Tôi đi vòng quanh chân núi
rồi trèo lên đỉnh
nhưng đôi mắt em sâu hút bên trong
tôi không thể khoan núi để gặp ánh mắt
Đến một ngày tôi thiếp đi vì mệt lã
ngọn núi em tan chảy thành biển cả
sóng ru tôi khúc hát mặn nồng
Tôi ra đi làm cuộc hành trình
bắt đầu từ núi và ra tới biển
dòng đời cuốn tôi em cuồn cuộn
dòng thơ êm đềm chảy miên man
Nửa vầng trăng thao thiết phía đại ngàn
đang làm chứng cho tình yêu của núi.
Võ Ngọc Thọ
Số lần đọc: 2326
RE: Tình Yêu Của Núi
Một tình yêu tha thiết , nhưng nghe ….tuyệt vọng quá ! Cuộc chinh phục đầy …khó khăn . Chúc nhà thơ mạnh mẽ hơn để đạt ước nguyện.
Gửi Mẫu Đơn!
Một tình yêu tha thiết , nhưng nghe ….tuyệt vọng quá ! Cuộc chinh phục đầy …khó khăn . Chúc nhà thơ mạnh mẽ hơn để đạt ước nguyện.
=======
Cảm ơn Mẫu Đơn vào thăm và chia sẻ!
Tình yêu tuyệt vọng… bao giờ cũng đẹp, dù sao vẫn không ngừng chinh phục như lời chúc của MĐ. Chúc bạn luôn vui!
VNT
RE: Tình Yêu Của Núi
” Tôi yêu ngọn núi của em ” nghe ghê quá 😉
RE: RE: Tình Yêu Của Núi
hi hi Nguyên Thùy lại tưởng tượng rùi kìa ! Chúc Nguyên Thùy vui !