Trang sinh hoạt của Cựu Giáo Sư và Học Sinh trường Trung Học Cường Đễ Qui Nhơn

Cỏ Tháng Giêng

Em có còn xanh không hở cỏ
Tháng Giêng gió bấc lại thất thường
Hồn anh lạnh khói qua hơi thở
Chạm tiếng chim rơi cóng bên đường

Em có còn buồn không hở cỏ
Giọt sương mai đọng để xa lìa
Anh vẫn tập tành hoài giọng dế
Một mình ngồi hát những đêm khuya

Em có còn mong không hở cỏ
Giọng chim khách hót trước hiên nhà
Với cỏ anh ngại chi lấm láp
Lăn lóc đời nhau rợn da gà

Thôi cứ hồn nhiên như cỏ vậy
Chuồn chuồn cao thấp cũng tìm đôi
Gió ngơ ngác thổi quơ râu bướm
Ngơ ngác trông sang chỗ ta ngồi

Buồn lắm nếu một ngày cỏ héo
Anh như đèn lụn giữa ban ngày
Cứ treo lơ lửng màu xanh tái
Một mình. Mình một. Chẳng ai hay!

Trần Viết Dũng
   

   Số lần đọc: 3497

9 BÌNH LUẬN

  1. Cỏ tháng Giêng
    Một mình. Mình một. Chẳng ai hay
    Tác giả là người BĐ, không lẫn vào đâu được.
    Hồn ca dao thấm đẫm:
    Một mình, mình một, em không
    Bỡi anh lên xuống dày công em ừ.
    Và Cỏ Tháng Giêng được viết rất chắc tay, có nghề.

  2. Cỏ Tháng Giêng
    Lời hỏi han vu vơ, câu than vắn thở dài. Rồi tự mình an ủi vỗ về bâng quơ. Lời thơ, ý thơ vẫn mang phong cách riêng nhẹ nhàng, mềm mại, mượt mà. Người đọc có cảm giác ngơ ngác.

  3. Người BĐ
    Vâng, thưa anh TT, tại hạ người bình bình đang định tại Tây Sơn.
    Xin đọc một câu ca dao BĐ khác:
    Một mình. Mình một, Bơ thờ
    Vịn cây cây ngã, vịn bờ bờ xiêu

BÌNH LUẬN

Vui lòng viết bình luận của bạn
Vui lòng điền tên của bạn ở đây

Bài Cùng Tác Giả