Người đi rồi-còn đâu vòng nguyệt quế
Nắng lụa vàng trôi theo nhớ thương ai?
Chiều cuối năm – Ta cõng mộng đi hòai
Lưới cứ bủa mà tình không phải thế!
Ôi mùa xuân sao chim bay mau thế
Khi yêu người cứ tưởng núi kề sông
Ta đâu biết núi vẫn dời hòai vọng
Sông cứ buồn xuôi những chuyến tình không…
Ta đâu biết lần cầm tay để mất
Môi vừa hôn là khách lạ nhau rồi
Tóc quấn quýt cho hồn thêm đắm đuối
Để khi về nghĩ chuyện trăng vơi…
Bây giờ lỡ, người về phương hướng khác
Chuyện ngày xưa là giọt sương tan
Chiều mơ phai – Cuối trời ta đứng lại
Chợt thương mình còn nửa trái tim mong…
Trần Dzạ Lữ
Số lần đọc: 2124
RE: Mùa Xuân Mong
“Ta đâu biết lần cầm tay để mất
Môi vừa hôn là khách lạ nhau rồi…
Chiều mơ phai – Cuối trời ta đứng lại
Chợt thương mình còn nửa trái tim mong…”
Bài thơ đấy tiếc nuối , hay !
Chúc anh vui , khỏe .
RE: Mùa Xuân Mong
Bài thơ đầy khắc khoải, ưu tư, buồn man mác, rất hay:
” Bây giờ lỡ, người về phương hướng khác
Chuyện ngày xưa là giọt sương tan
Chiều mơ phai – Cuối trời ta đứng lại
Chợt thương mình còn nửa trái tim mong..”.
Cám ơn Trần Dzạ Lữ, chúc anh vui, khoẻ.
Gửi Mẫu Dơn và Kim Chi
Bài thơ này mình làm cho một người ở ĐN
khi”trong gặp gỡ đã nghe mầm ly biệt.”Cũng
20 năm rồi không biết người ấy giờ ra sao
bởi không còn liên lạc.Sao mình cứ thương
cảm hòai vậy 2 bạn?