Trang sinh hoạt của Cựu Giáo Sư và Học Sinh trường Trung Học Cường Đễ Qui Nhơn

Trang NhàThơTrần Hoan TrinhRồi Một Ngày Trở Lại

Rồi Một Ngày Trở Lại

Rồi có một ngày anh trở lại
Đứng bên cổng cũ ngắm trường xưa
Cây sao già ấy vừa thay lá
Đã nhận ra người tóc trắng chưa ?

Rồi có một ngày anh trở lại
Đứng trên thềm cũ gọi mùa xuân
Hỏi ai một thuở sân trường đó
Có nhớ ngày xưa áo trắng không ?

Rồi có một ngày anh trở lại
Ngồi bên gốc phượng rụng đầy hoa
Rũ con ve cũ kêu mùa hạ
Trả nắng về cho tuổi học trò .

Rồi có một ngày anh trở lại
Vào ngồi trong lớp đợi giờ chơi
Hình như bụi phấn bay vào mắt
Nên cứ mắt mình dụi mãi thôi

Rồi có một ngày anh trở lại
Âm thầm từng bước nhỏ hành lang
Mùa xuân như đã về đâu đó
Sao cuối lòng nghe cứ lá vàng !

Trần Hoan Trinh

   Số lần đọc: 2010

3 BÌNH LUẬN

  1. RE: Rồi Một Ngày Trở Lại
    Thùy nghe nói THT là Thầy dạy Toán?
    Thường thường Thùy nghe nói nào là người học Toán rất logic, rất khô khan, rất chi là chăm nom mấy con số, không ướt át, không biết làm thơ…
    Thầy chọn một bài thơ rất khó viết khi dùng thể thất ngôn tứ tuyệt và dùng một câu :
    [i]” Rồi có một ngày anh trở lại “[/i] để mở đầu cho mỗi bốn câu.
    Thơ thất ngôn tứ tuyệt thường có ba cách hiệp vận ( bỏ qua luật BT ) : (1,2,4 ); ( 1,3 -2,4 ) ; ( 1,4 -2,3 )
    Cho nên dùng một vần ” lại ” , chữ cuối của một câu đầu thì quả là rất khó để tìm vần cho hợp…
    Đọc bài thơ của Thầy thì ai cũng hiểu rõ tâm trạng của một người Thầy về thăm trường cũ, dĩ nhiên khác với học trò về thăm trường cũ nhiều lắm.
    Thùy xin mạn phép đồ bốn câu của Thầy để góp ý…mặc dầu Thùy không có cái hân hạnh được làm Thầy ở VN

    [i]Rồi có một ngày anh trở lại
    Ngồi bên gốc phượng rụng đầy hoa
    Nghe con ve cũ ngân nga mãi,
    bản nhạc hè xưa bỗng vỡ òa![/i]

    Thầy dạy Toán làm thơ, rất nhiều người cho đó là một hiện tượng lạ. Mấy năm trước Thùy cũng đọc được một bài thơ của một Thầy nghe đâu cũng dạy Toán bên VN, cũng một bài thơ dùng y chang một câu đầu, too bad Thùy chỉ còn nhớ tám câu đầu, xin phép được post để Thầy và các bạn suy ngẫm

    [i]Thành phố nào chừ em đang sống?
    Có nắng vàng hay tuyết trắng giăng bay,
    Có không em, Thu về gió lộng.
    Cây ngã nghiêng như tình anh nghiêng ngã say!

    Thành phố nào chừ em đang sống?
    Có cát vàng theo sóng biển rong chơi,
    Đếm từng đêm sóng gào biển động.
    Cuốn tình anh theo sóng ra klhơi…[/i]

    Sorry, Thùy quên 12 câu chót…

    Đọc những bài thơ nhứ thế của những người Thầy Toán, hẵn quan niệm cổ xưa của một số người về những người học Toán sẽ được thay đổi?

    Nguyên- Thùy

  2. RE: Rồi Một Ngày Trở Lại
    Bài thơ của thầy giáo”toán”hay và dễ thương ghê!Cho phép P ké xíu xiu nha

    Rồi nếu một ngày anh trở lại
    Vẫn nét trinh nguyên nụ hôn đầu
    Vẫn tà áo nhẹ vờn trong nắng
    Vẫn cánh phượng xưa -chẳng bạc màu

  3. RE: Rồi Một Ngày Trở Lại
    Em cảm ơn Thầy về một bài thơ hay, nhiều sắc màu man mác buồn !

    Kí ức là ảnh qua “gương thời gian” của kỉ niệm (phép đối xứng trục non-isomorphism)
    Thầy có định [i]đập gương xưa tìm bóng[/i] không ? Hay chỉ thổn thức vì áo trắng trinh nguyên, đồng nghiệp cũ, trường xưa nay còn đâu tá !

    Trần Đông A

BÌNH LUẬN

Vui lòng viết bình luận của bạn
Vui lòng điền tên của bạn ở đây

Bài Cùng Tác Giả