tặng anh Lê Khánh Luận
Đi giữa trưa nắng gắt,
Rực nóng cả con người,
Mồ hôi tự thân mát,
Mặc gío xát bên ngoài.
Còn lại gì – đôi môi?
Khô khan trong thèm khát,
Chút nước mát tình người,
Xoa dịu tâm hồn tôi.
Mãi hoài trong mơ mộng,
Chân bước dồn không thôi,
Mắt hoa dần mờ nhạt,
Quờ quạng ngã liên hồi.
Bên này rồi bên nọ,
Trời đổi gío chiều rồi,
Vẫn đi tìm nước mát,
Cho mình bớt lẻ loi.
Bạch Xuân Lộc
20/07/2011
Số lần đọc: 2231
RE: Nước Mát
Còn lại gì đôi môi?
khô khan trong thèm khát
Chút nước mát tình người
Xoa dịu tâm hồn tôi!
Bài thơ nhẹ nhàng chứa đầy tình cảm giữa tình người với nhau…..trong cuộc sống đôi khi ta cũng rất cần những chút nước mát như thế cho đời thêm ấm áp…Thơ hay lắm!
Lê Khánh Luận được tặng thơ sướng nhe! ganh tỵ lắm đó!chúc tình bạn luôn đẹp mãi nhé!
Nước Mát —
Trước hết là anh cảm ơn Lộc, một bài thơ hay và chứa nhiều ý. Thứ hai là, được bạn Kim Loan ganh tỵ là Khánh Luận thấy sướng rồi.
Nước mát
Chị Loan,anh Luận ơi “Nước mát” này mệt quá :mồ hôi-tình người và niềm tin.
Em cứ vẫn còn vớ vẩn.
Bài thơ tuy tặng cho người anh cảm thông mình nhưng vẫn là cái để mọi người chia sẻ chứ phải khg?
Chúc mọi người đều sung….sướng nhé!