Photo Muhammad Ridha
nhớ cũng không ra – quên chẳng được
cho nên ta cứ giữa cơn buồn
mùa xưa đã chết người xưa khuất
ngọn gió đầu hiên thổi suốt năm
ta đã trồng hoa trong vườn thu
hoa không hoa, trắng nụ sương mù
và ta vuốt thử buồn trên tóc
những thứ mơ hồ chưa rụng rơi
ta nhớ và quên em chẳng được
nên hoài lận đận những ngày qua
sáng nay bóng nắng về sân trước
ta ngóng quê nhà ở ngõ sau…
Hoang Loc
Tháng 05/2016
Số lần đọc: 2301