Trang sinh hoạt của Cựu Giáo Sư và Học Sinh trường Trung Học Cường Đễ Qui Nhơn

Nhặt lá vàng

Thu sang em nhặt lá vàng,
Ép hồn tuổi dại nên hàng chữ thơ.
Không ai dặn em phải chờ?
Mà như kiếp định duyên chờ hóa thân.
Sao em lòng mãi phân vân!..
Để cho anh phải lâng lâng lòng buồn.
Tơ trời giăng vướng tóc buông,
Làm khô suối mát,làm vàng lá thu.
……………………………………

Lá vàng cứ nhặt,
Giữ chắc trong tay,
Nhớ quá những ngày,
Buồn vì trống vắng.

Ngoài sông tia nắng,
Lấp la lấp lánh,
Trắng cả áo em,
Áo mỏng lụa mềm…

Vàng thâm màu áo,
Ngày mưa ướt ráo,
Vung lá ven sông,
Em đi âm thầm…
Về trong xa vắng!

Melb., 01/11/2011
Bạch Xuân Lộc
  

   Số lần đọc: 31

6 BÌNH LUẬN

  1. RE: Nhặt lá vàng
    Thu về luôn gợi cho ta bao nỗi niềm nhớ thương….nhẹ nhàng & sâu lắng ! chị thích 2 câu này:
    Tơ trồi giăng vướng tóc buông
    Làm khô suối mát ,làm vàng lá thu
    rất hay!

  2. RE: Nhặt lá vàng
    Lá vàng, lá xanh hay lá đỏ cũng chỉ là một ( nói theo nghĩa khoa học ) , có điều mình không thấy được cái màu vàng hay màu đỏ trong cái màu xanh ấy mà thôi…Nhưng mà : ” Nhặt là vàng ” thì nghe tình tứ hơn ” Nhặt lá xanh “…
    Trong cuộc đời, chính cái ” nghe tình tứ ” ấy đã đưa đến biết bao nhiêu muộn phiền không bao giờ chấm dứt…

    [i]Với tay nhặt cánh lá vàng,
    Để nghe thương nhớ muôn vàn trong ai.
    Thoảng nghe một tiếng thở dài,
    Thu vàng lá rụng…thương hoài ngàn năm![/i]

  3. Nhặt lá vàng
    Bài thơ hay và hình minh họa thật dễ thương làm cho anh mai mải nhìn cô bé. Anh gửi lại mấy câu
    Thu sang em nhặt lá vàng,
    Ép hồn tuổi dại nên hàng chữ thơ
    Mà như kiếp định duyên chờ
    Để cho anh phải thẩn thờ vì ai.
    Chúc Lộc vui và nhiều cảm hứng để sáng tác.

BÌNH LUẬN

Vui lòng viết bình luận của bạn
Vui lòng điền tên của bạn ở đây

Bài Cùng Tác Giả

Thức tâm

Giải sầu

Có biển

Eo Gió

Vô tình.

Đêm-ngày

Là thơ-TT2.

Khi Em đi