Nước chảy chia dòng ta lìa nhau
Rong rêu bèo dạt dưới chân cầu
Bến xưa đò cũ còn se thắt
Đầu sông thương nhớ cuối sông sâu
Đã lở tình xưa tự hôm nào
Nhưng sao năm tháng vẫn xôn xao
Vẫn đem hương ấy lấp thương đau
Vẫn nhung, vẫn nhớ, vẫn lao đao
Mai mốt viễn du mỏi bước về
Ngựa già bờm bạc gió hôn mê
Bên đồi hoang lạnh buông tiếng hí
Thảm nảo làm sao: chiều hẹn thề
Có bến sông xưa khuất bóng mờ
Hóa thành cồn bải cỏ hoang sơ
Có người tìm lại ngày thơ ấy
Lạc bước khóc thầm trong cỏi thơ
Lạc dòng thơ nổi trôi về biển
Mực nhạt ý tình nhạt chữ duyên
Có ai vớt hộ về hong gió
Giải mả câu thơ trước cửa thiền
Rộng cửa không hư giử mộng tình
Gom góp càn khôn đuổi yêu tinh
Miệng câu kinh kệ cầu bồ tát
Lục đục u mê… gạt chữ tình…
Thiên Di Phạm văn Tòng
Qui Nhơn 11.2012
Số lần đọc: 42
RE: Tình trôi
Có người tìm lại ngày thơ ấy
Lạc bước khóc thầm trong cỏi thơ
Thiên Di viết thể lục bát thật khẻ nhưng đọc thật hay… tôi thích bài thơ này lắm.
RE: Tình trôi
Lâu lắm mới thấy Khánh Hữu vào trang đó nghen, dạo này ra sao khỏe không?
Chúc vui
RE: Tình trôi
Ai bảo để tình trôi chi mà bỏ lạc cả thơ trôi ông Thiên Di?
Càng ngày ông viết càng đằm thắm mang hơi hướng của phật học đó.
Chúc đều tay…
RE: Tình trôi
Ai muốn nó trôi đâu ông bạn già.
Muốn trôi thì nó cứ trôi vậy mà.
RE: Tình trôi
“Nước chảy chia dòng ta lìa nhau”TD-PVT.
“Tình trôi theo nước tự câu đầu,
Đâu cần đọc cuối mới biết đâu!
Người yêu anh khổ,anh cũng khổ…
Se thắt lòng đau đến bạc đầu…”
Đời là vậy chúc anh dzui đừng rầu nữa…
RE: Tình trôi
Hi…hi..Bạch Xuân Lộc cảm tác nhanh ghê.
Chúc vui nghen.