Lần đầu tiên tôi đến ngôi trường này là một buổi sáng mùa thu êm ả. Một buổi sáng có sương mù và gió lạnh. Sau buổi lễ khai giảng, tôi một mình vào quán cà phê nằm dưới con dốc bên đường. Quán thật nên thơ với những cành liễu rũ mơ màng và tiếng hát Khánh Ly da diết bài Cát Bụi của Trịnh Công Sơn, làm tôi chợt thấy bâng khuâng quên đi mọi việc chung quanh cho tới khi bên cạnh có tiếng nói nhẹ nhàng trong trẻo vang lên: – Xin lỗi thầy ! Chào thầy!
Tôi mở mắt nhìn. Ở bàn bên cạnh, hai cô học trò nhí nhảnh tươi cười lễ phép chào tôi. Tôi nhìn hai cô bé, một cô tay cầm hộp sữa chua Yomost, cô bé kia là ly trà sữa trân châu, gật đầu khẽ chào.
Cô bé sữa chua tóc bím nhoẻn cười: – Mời thầy sang ngồi với tụi em cho vui!
Cô bé trà sữa thì ra dáng bẽn lẽn. Tôi quyết định sang bàn của hai cô học trò để làm quen, đồng thời để tìm hiểu một ít thông tin về ngôi trường mới của mình.
Cô bé tóc bím tinh nghịch nói líu lo: – Chào thầy, em là Mỹ Lan, học lớp 11A1, còn đây là Hương Vy, bạn học cùng lớp với em. Bọn em nghe “danh” thầy đã lâu, nay mới hân hạnh được gặp thầy.
– Làm sao em biết thầy, trường của thầy cách đây khá xa? Tôi hỏi.
– Chị của em kể cho em nghe về thầy, chị ấy học lớp thầy dạy cách đây mấy năm. Lan trả lời nhí nhảnh. Em còn đọc và thuộc lòng bài Nếu của thầy nữa đó.
– Thật sao ? Tôi hỏi.
Mỹ Lan nhanh nhẩu đọc:
Nếu sáng sớm tình cờ khi thức dậy
Em thấy tôi đi dạo dưới sương mù
Em đừng nghĩ thầy mình sao lãng mạn
Tôi vẫn mơ làm một khách nhàn du……
Không để tôi kịp ngạc nhiên, Mỹ Lan tiếp tục “bình thơ”: Trong cả bài thơ của thầy, em thích nhất là đoạn cuối:
Trong cuộc sống có muôn ngàn vẻ đẹp
Tôi nâng niu như sợ cánh hoa tàn
Tôi mong ước học trò tôi cũng sẽ
Vươn cao mình như những cánh phong lan…
– Theo em, bài thơ nói lên tính cách yêu thương học sinh của thầy và vì thế bọn em rất kính mến thầy và muốn được làm quen với thầy….
Mỹ Lan nói xong, hất nhẹ đôi bím tóc, tinh nghịch nháy mắt với Hương Vy. Dù muốn dù không, tôi cũng thấy lòng vui lây với vẻ tinh nghịch trẻ con của hai cô bé.
Một năm trôi qua nhanh chóng. Tôi được Ban Giám Hiệu phân công dạy các lớp khối 12 và bốn lớp 11, trong đó có lớp của Mỹ Lan và Hương Vy mà tôi đã gặp trong ngày khai giảng. Suốt năm học, tôi càng có dịp hiểu thêm về các cô học trò của mình, đặc biệt là Mỹ Lan. Lan rất giỏi về môn Tiếng Anh, và luôn chứng tỏ là một học sinh có năng khiếu về giao tiếp. Ngoài ra Mỹ Lan luôn là một trong các học sinh đứng đầu lớp và tích cực hoạt động trong các phong trào của trường, được đánh giá là một học sinh xuất sắc. Đôi bím tóc lúc nào cũng lắc lư, miệng lúc nào cũng vui tươi nhí nhảnh và đặc biệt là rất lễ phép.
Nhà Mỹ Lan và Hương Vy ở xã Bình Tân, cách trường gần hai mươi cây số nên hai cô bé thường ở lại trưa để học phụ đạo tại trường buổi chiều. Quán cơm bụi trước trường là nơi tôi thường gặp mặt hai cô bé. Sau giờ ăn trưa, dưới gốc cây nhãn rợp bóng sau quán cơm, chúng tôi thường trao đổi vài câu chuyện nhỏ:
– Thầy ơi, thầy đang đọc quyển gì vậy? Mỹ Lan hỏi.
– Thầy đang đọc quyển Ngàn Cánh Hạc của Kawabata Yasunari.
– Vậy bài hát 1000 con hạc giấy mà em thích có liên quan gì đến quyển truyện thầy đang đọc không?
– Thật ra thì không, bài hát có một cốt truyện buồn hơn quyển truyện thầy đang đọc.
– Câu chuyện thế nào hả thầy?
Số lần đọc: 10580
Bạn Thanh thân,
Một câu truyện thật cảm động. Tôi là người thứ 15 đọc truện nầy từ khi truyện được đăng trên website cuongde.org. Mong được đọc thêm những sáng tác khác của bạn.
Nguyễn Trác Hiếu
Orlando, Florida nửa đêm 1 tháng 10 năm 2009
Một câu truyên buồn và xúc động! Mình đã…khóc! Cám ơn anh Ngô Lạp! Thơ của anh rất hay và truyện thì…cũng vậy! Dù sang đây đọc ké, nhưng cũng rất mong được phép đọc thêm những bài khác nữa của anh! Đông Oanh.
Rất vui và cám ơn Admin khi được xem là thành viên, nhưng không thể nói như Hiền đâu(anh bạn này nhiều chiện wá!) mà sẽ là [i]rất vui khi đọc được những bài viết hay của các bạn![/i]Đông Oanh.
re:
[quote=Trần Đông Oanh]Dù sang đây đọc ké, nhưng cũng rất mong được phép đọc thêm những bài khác nữa của anh! Đông Oanh.[/quote]Khi đã là thành viên / bạn (có acc & pass) thì không thể là: sang đây đọc ké.
Mà phải là: Đông Oanh rất vui khi các bạn viết cũng khá đấy chứ.
(Có [i]”định vị toàn cầu”[/i] nên khi Đông Oanh login là mình biết ngay)
re:
[quote=Trần Đông Oanh]Dù sang đây đọc ké[/quote]
Đông Oanh,
trên internet không có vụ [i]đọc ké[/i], vì trang web nào cũng vậy, cứ vô được là đọc được, đường hoàng chính chính…
Admin
Chào anh Thanh
Anh làm thơ cũng hay mà viết văn cũng thật hay và cảm động.
Đời người thật mong manh và dễ vỡ. Biết làm sao!
Mong đọc được nhiều bài của anh nữa. Cảm ơn anh nhiều.
Kim Tiến
loiban
Minh rat cam dong khi doc duoc truyen ngan nay. Truyen rat hay nhung minh khong nho thay Lap day o truong nao? Cuong De hay NTHoc?
Thầy Lạp
Bạn minhnuyencong à! Lạp là học trò CĐ nk 67-74, 74 ra Nhân Thảo, hiện dạy học BThuận. Bặt tin từ dạo ấy, báo hại Ng Châu tìm bao năm. Đem thơ Ngô Lạp đăng nhiều nơi, nhưng rồi muốn đi là tới, muốn tìm là gặp. Bạn bè đã gặp nhau (trên cuongde.org). Ngô Lạp mà tầm cỡ nào làm thầy ở CĐ-NTH, phải kg?
Lạp ơi !
Bài "15 con hạc giấy", bạn viết cảm động quá! Đẹp và nhân ái như [i]Chiếc lá cuối cùng[/i].
Nỗ lực của Mỹ Lan thật đáng khâm phục.
Bằng sự lớn lao về nhân cách và vượt lên chính mình, Mỹ Lan đã đạt được một ước mơ cho đời mình là chinh phục được bản thân để không đầu hàng số phận, mà sự học tập chỉ là một phần trong đó.
Bởi vậy [i]đề từ[/i] câu nói của Lê-nin không đủ khái quát được ý chí của Mỹ Lan.
Mình nghĩ sức mạnh tinh thần đó phải cộng thêm là sự tin cậy ở thầy giáo Ngô Lạp, là [i]Hạt giống tâm hồn[/i], là [i]Ngàn cánh hạc[/i]…
Nên thật ngượng ngùng khi câu nói đó lại mở đầu cho một tâm hồn trinh nguyên mạnh mẽ.
Và cũng thật ngần ngại khi nghĩ rằng: không có câu nói của Lê-nin thì truyện "15 con hạc giấy" của Ngô Lạp sẽ phác họa chân dung Mỹ Lan thật đẹp mà không ràng buộc bởi một khuyên bảo nào (dù rằng đôi khi cuối đời cô đã xem nó như là một cứu cánh).
Trên là ý kiến cá nhân, mình có mấy lời bộc bạch trên. Không biết Ngô Lạp có thể chia sẻ được.
Thân! K.XHiền.
Rất đồng ý với bạn Xuân Hiền
Hiền mến
Rất tâm đắc với lời bàn của Hiền, và cũng đồng ý với Hiền. Nên chăng ta hãy bỏ đi câu mở đầu trong bài Hạc giấy thì sẽ hay hơn nhiều. Đề nghị các Admin xóa câu nói kia đi để truyện ngắn được trọn vẹn hơn.
Mong có ngày hội ngộ với Hiền cũng như với các bạn thân ngày cũ.
Thân ái
Ngô Lạp
loi cam on
minh rat cam on ban NTH da cho minh biet ve than the cua ban Ngo Lap.Minh cu tuong ban ay la thay cu CD-NTH ma sao minh kg nho?minh la hoc tro CD nk 68-75,lop 12A1 nam75.Minh rat vui khi duoc gap cac ban tren trang web than yeu nay .chuc cac ban vui ,khoe!!!
bai viet rat hay lam toi doc xong cung muon oa khoc theo
thay` oi, em la` hs cua thay, o truong thpt bac binh. khi doc nhung do`ng ma` thay` viet, soa tu nhien em thay thay` that vi~ dai. mot ti`nh yeu thuong da`nh cho hoc tro sau sac cam dong biet chu`ng nao`. chuc thay` vui khoe va` tha`nh cong trong cong viec tro^`ng nguoi` cua minh !
Thầy Thành ơi!Bài văn giàu cảm xúc,ngôn từ chân thật, hay quá! Em hâm mộ thầy thật! Năm nay thi học sinh giỏi văn, em phải học hỏi thầy nhiều nhiều
Nghĩ về số phận của Mỹ Lan, em không khỏi chạnh lòng. Một cô bé hồn nhiên, ham học, mang những khát vọng cháy bỏng, hăm hở bước vào đờ. Ấy vậy mà căn bệnh quái ác đã làm cho cô mất đi cơ hội, mất đi những ước mơ của bản thân. Một kết cục buồn! Bản thân em – một học sinh, sau khi đọc truyện "15 con hạc giấy", cảm thấy thật xấu hổ. Xấu hổ vì mình có được những điều kiện rất tốt để học tập, được nhận rất nhiều tình yêu thương của cha mẹ, bạn bè và người thầy cô. Tuy nhiên, ý chí và sự hiếu học của em cũng như 1 số học sinh khác cộng lại cũng không bằng Mỹ Lan. Chắc chắn từ bây giờ, Mỹ Lan sẽ là một tấm gương sáng để em và các bạn học sinh noi theo, nghĩ về hình ảnh của Mỹ Lan để mà cố gắng hơn trong học tập. Thật đấy!
truyện của thầy hay lắm,em lần đầu đọc truyện của thầy tháy rất cảm động,em chưa bao jờ đọc một câu truyện cảm động như vậy. một câu truyện có kết cục rất buồn,làm cho người đọc thấy tội nghiệp cho số phận của Mỹ lan,một cô bạn rất ham học.
chao thay
bai cua thay viet rat hay trong nay co rat nhieu bai em rat cam on vi thay da tao dieu kien cho chung em duoc xem va doc nhung tac pham hay cua thay chuc thay va gia dinh co mua giang sinh that vui ve va dam am
chao thay
chao thay thay khoe chu em la hs cua thay khi nghe ban van cua thay em thay rat hay chuc thay luon khoe manh de lam ra nhung ban van hay hon nua em la hs o truong thpt bacbinh
Chao thay_Thao My
Khi duoc doc bai van cua thay duong nhu em da khong the kim che duoc su xuc dong trong long. Em hieu ra vo vang dieu quy gia nhat ma em tuong chung nhu vo nghia, cam on thay va em mong mot ngay gan nhat se duoc doc lai nhung cau chuyen day xuc dong cua thay.Chuc thay luon manh khoe va hanh phuc.
kinh` thay`
chao` thay em ten la` phan lam vu~ hoc sinh lop 11a15 nhan ngay` 20/11 em chuc thay va` gia` dinh` gap nhui` may man chuc thay co 1 ngay` that vui coi gai dinh` va` ban be`
CHAO THAY
Khi doc bai”15con hat giay”cua Thay viet ve co hoc tro bat hanh cua minh, em rat xuc dong, bong nhien em cam thay mat minh lai cay va nhung giot nuoc matbat bat dau roi xuong tren lan ma em.Nhan dip ngay 20/11 em xin thay mat ban MY LAN chuc thay va gia dinh thay luon manh khoe.Va do cung chinh la loi chuc cua rieng em gui toi thay.
Chào thầy!!!
Em đang học lớp 12A6.
Sau khi đọc xong tập truyện này của thầy, em nghĩ: thầy tuy dạy môn Anh nhưng sao lại viết ra được những tập truyện cảm động như thế này??? 🙁
Và cũng nhân dịp 20-11 e xin chúc thầy và gia đình luôn zui zẻ, hạnh phúc, tràn trề sức khoẻ.