Chiều mưa nhớ ai?
- Chi tiết
- Nguyễn Trường Lưu
- Lượt xem: 3756
Từ lâu tôi vẫn còn nhớ đến ngôi trường cũ. Thi thỏang lúc trà dư tửu hậu, bạn bè nhắc đến tên các bạn ngày xưa, giống như ai đó kéo tầm màn đang che mắt , hình ảnh lớp học cũ cùng những âm thanh rì rào nói chuyện hiện rõ trong tôi…
Giòng sông đời chảy mãi
Chẳng biết dừng khi mô.
Từ tận cùng quá khứ,
Đến mịt mùng tương lai.
công danh, thành bại, chưa biết kịp
quay lại nhìn, chừ đã bốn mươi
nụ cúc vàng, chờ mong ai trước ngõ
nắng trưa về, vuột mất nụ hôn quen
ướt áo người, không dấu được đường tim
sáng ra, tim trốn, người tìm
bước chân
nghiệt ngã
tôi, tìm kiếm
tôi .
tc Văn Học - 1999
Soi gương thấy tóc giật mình,
Trời ơi đầu bạc, thình lình chẳng hay,
Thấm lòng thấy mắt cay cay
Đôi dòng lệ chảy, mới hay nát lòng
Hà Trọng Ngự
Đôi bờ nắng đã nghiên xiêu,
Ta về gởi lại, tím chiều mây buông.
Chùa xa vang vọng tiếng chuông.
Mênh mông một cõi, nổi buồn nhân sinh.
Hà Trọng Ngự
LTS. Bài này là bài viết duy nhất về Quy Nhơn của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Bài viết cho báo của Hội Văn Nghệ Nghĩa Bình năm 1988 và đăng lại trên tuoitre.com.vn mới đây. Bài viết không dài, nhưng may mắn thay đã góp phần lý giải sự ra đời của những bài hát nổi tiếng nhất củaTrịnh Công Sơn như: Biển nhớ, Diễm xưa, Nhìn những mùa thu đi… Xin được đăng lại đây nhân kỉ niệm ngày giỗ của tác giả.
Gần ba mươi năm tôi chưa trở lại với Quy Nhơn. Cái ý niệm về thời gian bao giờ cũng gây cho tôi một nỗi buồn. Dạo ở đó tôi còn trẻ và tôi yêu biển vô cùng. Biển nhớ là bài hát tôi viết cho những đường phố Quy Nhơn. Những đường phố và biển và một người bạn gái hằng đêm cùng tôi ngồi nhìn biển. Điều ấy bây giờ đã trở thành quá khứ nhưng trong tôi Quy Nhơn vẫn còn rõ như một tấm gương. Một tấm gương mà tôi có thể nhìn thấy tôi trong ấy.